Tôi vẫn còn yêu những chữ nghĩa trong một bài thơ khác, mà tôi không bỏ chung vào ca khúc được, “Bàn chân nhớ đất còn khô nẻ môi nhớ tàn phai lệ nhớ mi” “Môi nhớ tàn phai” được ngắt ra làm tựa đề cho bài hát.
Cảm nhận được sự cô đơn của mình từ những tình thân đã ngoảnh mặt, tôi nghe và hiểu được cái não nề của lời thơ DTL. DTL đã rất là chân tình với sự tuyệt vọng, thủy chung với những đợi chờ và cũng rất là tận tụy trong nỗi khổ đau.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.