vai tôi nỏ mấy mùa tâm biệt
tiếng hát. ngồi. quay lưng. đám đông
rớt sâu ký ức. đêm. cao ốc.
cháy một lần.
khôn cùng hư không.
tình yêu đứng giữa hư và thực
tôi nào quen xấp, ngửa bao giờ
mắt mưa chứng dối: hiên chưa tối
như gió bỏ nhà, rủ lá theo.
cây nhón gót nhìn người, tôi với ghế/
bàn hoang mang / chết đuối tách trà
suối giẽ tóc / chờ môi hỏi ngực
sôi trên tay. ấm nước cháy.
khô.
ngón người nỏ. mấy mùa tâm biệt
đêm quay lưng. dội tiếng hát / xanh
trong chừng mực những điều giữ lại,
chúng ta ngồi giữa khoảng cách:
im.
xé sợi nhớ nhung dòng cách biệt
người thả tôi trôi cùng lãng quên
đêm đâu nhớ gặp môi lãng mạn
trong kiệt cùng hốc mắt giọt rơi,
đen.
ai cũng được dành cho một nấm mộ
riêng tôi nằm chênh, lệch giữa âm / dưng.
(vì tôi hiểu cuối cùng tôi sẽ mất
tình yêu em: nguồn cội cõi tôi, tìm!)
(03-05)