không kể, dĩ nhiên em đâu biết, tôi mới trở lại thành phố sương mù. Frisco. (tên gọi tắt, chẳng thể thân thiết hơn dành cho Cựu Kim Sơn) nơi chúng ta có khá nhiều bằng hữu. tôi muốn rủ em trở lại căn hầm dưới mặt đất nơi cất, dấu kho tàng tranh “nghuệch ngoạc” đủ loại: Duy Thanh. người họa sĩ hàng ngày vẫn bước thấp, bước cao dốc, đèo / hè phố đôi khi ông bẵng quên kho tàng bí mật của mình. như tình yêu đôi khi cũng tự đào lấy cho nó hố hầm / bí mật. nhưng xin em đừng hỏi hố hầm kia, cất, dấu tranh / thơ những ai?!? (có thể nó chỉ đào cho vui vậy thôi!?! như thỉnh thoảng nó vẫn từ chối mọi thăm viếng của chúng ta. tuồng giữa nó và ta vốn không hề liên hệ). . không kể, dĩ nhiên em đâu biết, tôi mới ngang qua Half Moon Bay (Francis Beach) biển bên phải nhà cửa bậc thang, mọc chồng vai nhau, bên trái như em chất, chồng tháp chuông cùng khắp núi-đồi-ký-ức tôi mỗi đầu giờ, giáo đường thả từng giọt chuông xuống mặt biển thời kinh bất biến: “tội nghiệp thay những kẻ yêu nhau, thất lạc!” . không kể, dĩ nhiên em đâu biết, tôi mới trở lại thành phố sương mù. Frisco. đêm. gió treo lửng những lẵng hoa tưởng nhớ dưới dạ cầu Golden Gate. không chiếc máy ảnh nào dơ lên. như em từng dơ lên. (dù cell phone, I-phone, hay I-Pad…) bầy hải âu trú đêm ngạc nhiên, ngỡ những lẵng hoa mang tên lãng quên dành…tưởng nhớ chúng. . không kể, dĩ nhiên em đâu biết, tôi mới trở lại thành phố sương mù. Frisco. dù rất muốn, tôi vẫn cấm mình rẽ vào phi trường. nơi hơn một lần chúng ta tìm nhau. tôi sợ cùng lúc phải đóng hai vai: người đi và kẻ ở!.! dù, tôi-vốn-là-chia-ly tự khi rời vú mẹ. . không kể, dĩ nhiên em đâu biết, tôi mới trở lại thành phố sương mù. Frisco. nhà cửa bậc thang, mọc chồng vai nhau… mỗi đầu giờ, giáo đường vẫn thả từng giọt chuông xuống mặt biển thời kinh bất biến: “tội nghiệp thay những kẻ yêu nhau, thất lạc!” tôi nói với tháp-chuông (bạn-tôi) gần đây, tôi bình an (rất bình an) trong tình yêu em cất / dấu (hố hầm vẫn sâu dưới mặt đất). giáo đường gióng tai nghe, nhanh nhẩu tiết lộ: ngày tôi “đi xa” gió treo hay không những lẵng hoa tưởng nhớ dưới dạ cầu, các tháp chuông cũng sẽ “đi xa” theo tôi, (cách của tháp). sau khi chúng đã thả xuống em, lần cuối, thời kinh riêng, cực ngắn: “thương-lắm!” ("password" mở vào kiếp sau đôi lứa?.!)
Vì Roll ơi, Ông Ngoại sẽ quay về,/ Ông Ngoại sẽ nghe, khi con gọi/ Sẽ đau, khi Roll khóc,/ Sẽ hạnh phúc chan hòa, khi Roll nở nụ cười./ Và Roll ơi, đây là lời nói thật.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.