tĩnh lặng người, trong tĩnh lặng, tranh
con đường khấp khểnh. chỗ ngồi rơi *
nắng đi tìm gặp mưa đời trước
gieo xuống trần gian hạt lẻ loi.
tĩnh lặng chìm, trong tĩnh lặng, quen
như nỗi buồn riêng, ngoài cửa chung
nhánh cây phân hủy - trơ thân phố
đáy cùng đổ, nát: dương cầm, lên
tĩnh lặng ngừng, trong tĩnh lặng, trôi
gió lật kèo treo niềm hổ ngươi
vầng trăng tự vẫn thời con gái
mưa giáp hạt bầm chiều đi lui
tĩnh lặng nguồn trong tĩnh lặng, sông
biển nằm. thân động. bóng di căn
tháng ba. ký ức xanh cao tốc
ngựa thồ đêm, tịnh. cõi tư riêng.
tĩnh lặng chiều trong tĩnh lặng, chim
lược soi gương lạnh: sợi oan khiên
lấm lem thân-thế-khuya như kiếp
hạt máu nào trong từng chấm đen?
tĩnh lặng… cười, trong tĩnh lặng…câm
gập ghềnh thân thế. xóc. gai đâm
mực, sơn vói tới chân trời khác?
quay lại. ghế khô. bàn trơ xương!.!
tĩnh lặng đời, trong tĩnh lặng, nghe
xuống tay, chữ, nghĩa chùn cán dao
sớm, hôm cháy nỏ triền thao thiết
sống / chết gần bên sóng, nghẹn ngào.
tĩnh lặng còn, trong tĩnh lặng, xa
vẽ vời thế sự chỉ thêm đau.
cười vang, lan: giấu niềm thương bạn
tự hỏi mai này liệu thấy nhau?
tĩnh lặng Ngờ, trong tĩnh lặng, Tê
lẵng hoa thương tổn những về / đi
trái tim ngũ sắc sau giông bão
sưng, tấy tâm mình bao vết khâu.
Du Tử Lê
(California April 2015)
________
(*) Tựa đề một bức tranh của Trần Thị NgH.
tĩnh lặng người, trong tĩnh lặng, tranh
con đường khấp khểnh. chỗ ngồi rơi *
nắng đi tìm gặp mưa đời trước
gieo xuống trần gian hạt lẻ loi.
1. những buổi sáng chúa nhật
Tháng Năm
Em không biết làm gì
Để lùa khát khao dồn vào một góc
Nơi có sự tĩnh lặng
Em góp nhặt đâu đó
(Có thể trong bài thơ anh
Có thể đôi môi anh - nơi
Vệt khói mờ
(Của thứ thuốc lá tên, tuổi
Hay không tên tuổi
Cũng chỉ một vệt mờ)
Như nụ hôn trong tâm tưởng em
Chạm xuống anh
Mỏng như vết gió)
Em chờ đợi rất lâu rồi
Nơi bậu cửa tay khô mân mê đốm nắng - em ngồi
Tóc sầu thõng thượt - mù lòa thân xác - mặc tình
Mấy làn khói, hay gió, hay môi hôn - mỉa mai tĩnh lặng - anh
Vào khát khao em, khô cằn, mệt mỏi
Vào nhập nhoạng hai miền sáng, tối
Thứ hội họa đen trắng, anh vẽ không ngừng
Vì cơn nắng tháng Năm có khi rát bỏng vai trần
Cũng có khi rọi sáng ngực tối
Ân cần - em chờ anh uống say sưa.
Nhưng tĩnh lặng - anh
Mai mỉa khao khát em
Như nắng - mưa
2.
những buổi sáng chủ nhật
Em dồn khát khao vào ly cà phê chát đắng
Tự hỏi anh đang ở đâu
cái xứ sở mù lòa nào đã dắt anh đi
Mà em không tìm thấy?
Anh nuôi nhốt sự tĩnh lặng của mình thành con thú đói
Nhai nuốt anh vào phút cuối đời
Có phải vậy? Có đúng vậy?
anh ôm nỗi nhớ có ánh huyền châu?
3.
Buổi sáng chủ nhật
Nắng rực làn da em nâu
Rực nỗi sầu về đâu
Mà thõng thượt đã tràn lên gối
Em không cười không nói
Giấu nhớ thương vào môi mím nhọc nhằn
Tựa mắt khép huyền châu.