mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
(đời sống thực sự chỉ là một sân chơi luôn mở về phía bất trắc).
như chiều Thứ Sáu tuần qua,
tôi không chọn cho mình cú ngã sấp mặt trên đường phố.
tôi cũng không chọn cho tôi những dòng máu chảy chan hòa mặt tôi và, mặt đất.
người bạn trẻ không quen, tên Hưng chở tôi về nhà.
đó là lúc 6 giờ chiều.
nắng đã nhạt và, những vết cắt sâu trên mặt tôi
không muốn tôi nói gì thêm về chúng.
.
mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
(đời sống thực sự chỉ là một sân chơi luôn mở về phía những bất trắc).
T. hốt hoảng bảo gọi ngay xe Ambulance
Hân tường trình vắn tắt về cuộc “tao ngộ” ngoài ý muốn:
giữa tôi và mặt đường.
giữa mặt đường và, những vụng máu
giữa vụng máu và, cơn đau tim (?)
cho những chuyên viên cấp cứu trên đường đến nhà, tìm tôi.
Orchid thay quần áo, chuẩn bị cho tôi một số vật dụng cần thiết khi nhập viện.
tôi biết hốt hoảng, lo lắng của họ, sâu hơn vết thương có từ sự đối đầu bất đắc dĩ giữa tôi mặt đường.
tôi không nghĩ T và Orchid sợ Ambulance chở tôi đi bệnh viện
và, một xe khác sẽ đón tôi về trong tư cách của một xác chết.
họ sợ tôi chết không phải vì bệnh hoạn
mà tôi sẽ chết vì nỗi buồn bị nhốt trong bệnh viện.
dù lâu nay, T. không ngớt hối thúc tôi phải nhập viện…
khi ở tôi, ngày càng có quá nhiều dấu hiệu của những bệnh đáng lo ngại.
.
mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
(đời sống thực sự chỉ là một sân chơi luôn mở về phía những bất trắc).
Như tối Thứ Sáu, tuần qua,
Garden Grove City Hospital
đã chuyển tôi qua bệnh viện UCI.
(sau khi may cho tôi 2 mũi kim nơi vết thương qúa sâu gần trán)
họ nói bệnh viện của họ không đủ phương tiện, máy móc dùng cho trường hợp tim có vấn đề của tôi.
lại một loạt những thử nghiệm chụp Cat Scan đầu, cổ, ngực, xương tay, chân…
T và Orchid lại đi theo. lại đợi bên ngoài các phòng chụp.
tôi nhắc họ nhiều lần, hãy về. hãy về lại nhà.
ngày mai họ còn phải đi làm…
để tôi ở lại nhà thương, như một trong những điều mình không chọn.
đó là lúc kim đồng hồ chỉ quá 12 giờ khuya.
tôi muốn nói một ngày khác đã bắt đầu.
những con chim không cần biết đến sự sống chết của tôi (hay bất cứ ai).
chúng sẽ cất tiếng hò, reo nâng bình minh lên cao.
như rất nhiều loại hoa trong vườn của T. sẽ nở
mà không đợi ai phải cảm ơn.
như con sông nào tới biển
cũng sẽ quay về.
mang theo nỗi buồn chỉ riêng chúng biết.
ngay sự chết cũng không là điều hoàn toàn chấm dứt.
tình yêu, khổ đau, oan trái, đoạn, lìa...
cũng sẽ tìm được cách trở lại của riêng nó.
(và, chúng ta sẽ có lại nhau?)
.
mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
(đời sống thực sự chỉ là một sân chơi luôn mở về phía bất trắc).
tôi được bệnh viện cho về đã nhiều ngày,
sau nỗ lực thuyết phục bác sĩ của Orchid.
cũng nhiều ngày T. không cho tôi ra ngồi hiên nhà hàng Tài Bửu.
tôi không biết những con gió nhỏ nhẹ và, những hứa hẹn êm đềm của những đọt nắng xanh, non sớm mai,
có nhớ tôi? (như tôi nhớ chúng)
bên cạnh tin đồn tôi bị ung thư tái phát
thậm chí có tin tôi đã qua đời
gia đình giấu, không muốn ai biết.
nhưng tôi thật hạnh phúc khi T. hoặc Đặng Phú Phong, Lê Vương Ngọc (anh ruột tôi),
mỗi sớm mai
cho tôi gặp lại những con gió nhỏ nhẹ và, những hứa hẹn êm đềm của những đọt nắng xanh, non.
tôi hiểu ra mỗi ngày còn được sống là một duyên phước lớn.
(cũng là một duyên phước lớn không kém,
nếu tôi được chết ngay)
.
mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
(đời sống thực sự chỉ là một sân chơi luôn mở về phía bất trắc).
nhưng cũng là phía thiên đàng
khi quanh ta có đủ gia đình, thương yêu và tình bằng hữu.
dù tôi hiểu: sớm, muộn gì tôi cũng sẽ biến mất,
như những con gió nhỏ nhẹ và, những hứa hẹn êm đềm của những đọt nắng xanh, non.
đó là lúc chúng tôi sẽ gặp lại nhau ở một cõi nào khác.
có thể đó là lúc tôi không kịp cảm ơn vợ con, bằng hữu và ruột thịt xa, gần…
vì,
mỗi chúng ta, không ai chọn được đúng điều mình muốn.
mọi nhắc nhở hãy cố sống đúng đời mình
chỉ là cách nói.
Du Tử Lê
(Sept. 2017)
Mong bác luôn hạnh phúc bên bằng hữu và người thân.
Kính bác,
P.N
Bởi vì anh đã tìm ra lẽ sống trong cái đập trán vào đường.
Ngày xưa trên núi cao thiền sư tả tơi áo vá, gặm nhấm cỏ cây
Ngày đêm tham thiền mong thoát cõi tục
Mà chẳng xơ múi cỏn con đạt ngộ
Rồi một hôm thân tàn xuống núi
Vấp phải đá, ngã lăn chiên bên giòng suối
Ngẫn mặt lên méo máo nụ cười
Lòng bổng dưng thanh thoát lạ thường
Như nắng trên ngọn cây đong đưa tờ lá.
Anh đã chọn đúng điều anh muốn và không muốn
Bởi vì anh có cả một gia đình
Thở cùng anh chia sẻ cùng anh
Anh mất một ít máu trong anh nghĩa là Orchid mất một ít máu trong mình
Và T. lặng lẽ thở cùng anh
Sáng hôm sau anh không ngồi hiên Tài Bửu
Nhưng bạn anh đứng ngồi không yên
"Cái lão Du Tử ơi, bóng dáng gầy vai áo
Sao hôm nay lại vắng bóng như hôm xưa
Có phải bệnh xưa tái phát?"
Quả thật không ai chọn đúng đời mình muốn hay không muốn
Anh không cần nhắc nhở bởi vì anh đã chọn đúng đời anh.
chân tính hải
Cầu mong mọi an lành