Lê Đình Đại, “Gió Từ Bàn Tay Mở” Hay, Những Tình Khúc Từ Một Trái Tim Nhân Ái, Lớn.

22 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 6235)
Lê Đình Đại, “Gió Từ Bàn Tay Mở” Hay, Những Tình Khúc Từ Một Trái Tim Nhân Ái, Lớn.

Và, Nguyễn Lương Việt.

giotuban-content

Nếu không kể những tác phẩm văn xuôi nhàn nhạt thì, cõi giới văn xuôi của những người trẻ trong nước cũng như hải ngoại, gần đây, có xu hướng nghiêng nặng về những nỗ lực trưng diễn ám ảnh và, phản ứng hóc hiểm, rồ, dại về dục tính!

Đó là số tác giả chủ trương cường điệu hóa những tình huống hoang tưởng một cách suồng sã. Chẳng những nó trái chiều nhân bản mà, còn quá đặc thù - - Hiểu theo nghĩa chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, được đặt trên bục cao của cố gắng mê sảng, sơn phết những bức tranh nằm xa, (quá xa) biên độ đời thường.

Phải chăng vì thế, khi nhận, đọc tập truyện “Gió từ bàn tay mở” của Lê Đình Đại (một bác sĩ có trên mười năm tình nguyện chăm sóc bệnh nhân tâm thần ở Bệnh viện Tâm thần Hòa Khánh, Đà Nẵng); tôi đã phải tự che, chắn trước những trận gió cảm xúc rưng rưng tình người, họa hiếm, tác phẩm đem lại? (*)

Đọc “Gió từ bàn tay mở” (GTBTM) nhiều lần, tôi cảm tưởng họ Lê không chủ tâm đi vào cõi giới văn chương, như một kiếm tìm xa xỉ, phù phiếm cho vắn vỏi kiếp người. Dù mỗi con chữ trong những truyện ngắn và, cực ngắn của ông, đều xao xuyến nhịp đập nhân ái.

Lê Đình Đại viết dễ dàng, đơn giản mà cảm động. Tựa đó là những trang nhật ký, hay tự sự kể của một chứng nhân sống giữa những người điên. Thế giới khác. Một loại địa ngục có thực, trên mặt đất!

Từ đó, tôi nghĩ, họ Lê viết, như một nhu cầu tự cứu rỗi. Một lối thoát cho những cảnh đời đáy bùn, vực sâu ông chứng kiến hoặc, đã gia công cứu vãn!

Mỗi con chữ trên trang văn của Lê Đình Đại, không chỉ cho thấy nó được chắt ra từ lương tâm một thầy thuốc mà, còn từ trái tim từ bi, trong sáng. Dù không ít lần, hồi quang từ lòng nhân ái của họ Lê, lại làm thành những vết-thương-trầm-cảm! Khiến Lê Đình Đại phải đau lòng viết xuống:

…Bệnh tật như con tàu lao nhanh về phía trước, còn nền y học như kẻ bộ hành từng bước đuổi theo…” (GTBTM trang 41)

Và, Lê Đình Đại đã bậm môi thú nhận:

Đã bao năm trôi qua, đã bao lần tôi muốn bỏ nghề đi làm việc khác mà sao tôi vẫn ở đây?” (GTBTM, trang 26)

Tuy nhiên, không vì thế mà họ Lê có thể cởi áo. Quay lưng!

Tôi nghĩ, định mệnh Lê Đình Đại là định mệnh của ngọn nến (liu điu)! Định mệnh của kẻ đem ánh sáng (chấp chới) đến cuối đường hầm tuyệt vọng, cho những bệnh nhân tâm thần. Những con người dễ bị ghẻ lạnh, lãng quên!

Định mệnh đó, định mệnh Lê Đình Đại, kẻ mở rộng lòng tay (buông xả!) để nhận đón, chia sớt làn gió buồn / vui nhân thế:

Chao ôi! Khe khắt mà bao dung, cánh cửa sự sống từng khép chặt lại ngày nào giờ đây bỗng tung mở, chân trời mới ló dạng và hạnh phúc biết bao sự sống lại gọi về. Sự phục sinh đã về. Đôi mắt chị giờ đây lại được nhìn thấy con, thấy chồng và được khóc trong vòng tay của những người thân yêu nhất. Những ánh mắt lung linh, lung linh mãi.” (GTBTM, trang 44).

Hoặc ngắn gọn hơn:

Những bông hoa đẹp nở từ thẳm sâu cơ cực.” (GTBTM, trang 39).

Đó là lý do Lê Đình Đại không thể rời bỏ con đường “thương khó” đã chọn?

Dường như có một sợi dây vô hình, một tình yêu xanh thẳm níu giữ chân mình…và tại sao tôi lại yếu mềm đến thế! Hôm chia tay với Mừng, cái ngày xa xưa ấy trong mắt mình ngấn lệ…

“Giờ đây, tôi mới thực sự hiểu mình. Tôi biết tôi đang đi về phía ấy…Người đi về phía thâm trầm và thơ mộng…” (GTBTM, trang 26) 

Tôi không nghĩ tôi hiểu rốt ráo cụm từ “Người đi về phía thâm trầm và thơ mộng”! Nhưng tôi có thể quả quyết:

Đó là phía của những trái tim nhân ái lớn!.!

Những trái tim từ-ái lớn làm thành những lẵng-hoa-nhân-loại-thương-yêu. Quên mình, cho kẻ khác. 

Và, đó cũng là một trong những lý do khiến nhân gian còn tồn tại đến hôm nay?

Nếu đúng vậy, tôi nghĩ, Lê Đình Đại là nhà văn có chiều cao (rất cao), hơn những cây bút hớn hở tự móc, treo mình trên những hô hoán! Bỗ bã!

Tôi muốn ví những trang văn của họ Lê, như những tình khúc đi ra từ một trái tim nhân ái, lớn. 

Du Tử Lê

(Garden Grove, tháng 6-2013)

………………………………………………………………………………

(*): “Gió Từ Bàn tay Mở”, Văn Học xuất bản, gồm 15 truyện ngắn cho phần thứ nhất. Trong số này, có 3 truyện của nhà thơ Nguyễn Lương Nhựt, được Lê Đình Đại ghi lại, theo lời kể của Nguyễn.

(Tưởng cũng nên nói thêm, Nguyễn Lương Nhựt là bào đệ của nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ, bào huynh của b.s. Nguyễn Lương Việt (bạn học, đồng nghiệp của Lê Đình Đại). Là một trong những bệnh nhân quen thuộc của Bệnh viện Tâm thần Hòa Khánh. Nguyễn Lương Nhựt là tác giả của hai câu thơ đắng lòng, viết mừng một bạn điên khỏi bệnh, trở lại được đời thường: “Mừng ơi! Bạn được làm người / hồn cây lá cũng vui cười xôn xao…” Phần thứ nhì, gồm 5 bút ký. Và, phần thứ ba, có 4 bài thơ. 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười 20235:24 CH(Xem: 1133)
Trần Thiên Thị viết tắt TTT hay đọc là 3 Tê, tôi liên tưởng đến những T thơ ca:
14 Tháng Mười 20239:58 SA(Xem: 941)
Thơ Phan Ngọc Thường Đoan là những tâm trạng miên man buồn. Nỗi buồn, nỗi đau đớn và có cả sự thẫn thờ, cô đơn đến chạnh lòng, cô đơn đến chới với. Đọc thơ Thường Đoan, tôi nhận thấy chị là nhà thơ của sự “cô đơn”.
07 Tháng Mười 202310:30 SA(Xem: 1125)
Mùa Sen. Đang giữa mùa sen, tranh của Hòa cũng đã nở những đóa sen của tình yêu và niềm hy vọng được chữa lành, được trở lại.
30 Tháng Chín 20236:55 SA(Xem: 1089)
Phương Tấn làm thơ rất sớm. Những bài thơ có tính triết lý, suy tư về vận người mệnh nước
20 Tháng Chín 20239:34 SA(Xem: 1694)
những bài thơ chót của thi tài Vũ Hoàng Chương, vẫn như những hạt kim cương nặng trĩu tình người và mãi còn tỏa sáng.
10 Tháng Chín 20235:37 SA(Xem: 1599)
Đừng bao giờ chờ phôn của Hồ Đình Nghiêm, anh em Montreal ai cũng biết như vậy.
03 Tháng Chín 20239:45 SA(Xem: 1091)
Mặc dù được viết ra khi tác giả mới 26 tuổi, và chủ yếu nói về những năm tuổi trẻ của một đời người, song Chân Trời Cũ lại có một sự già dặn riêng.
31 Tháng Tám 20234:15 CH(Xem: 1426)
Ông Văn Cao, một người mà cả nhà tôi thích.
27 Tháng Tám 20237:57 SA(Xem: 1215)
"Vì ông ấy là NGƯỜI TÀI con ạ"
20 Tháng Tám 20233:14 CH(Xem: 1237)
Bấy nhiêu năm lưu lạc ở xứ người. Vốn chữ nghĩa vẫn không bị han rỉ, xói mòn.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8938)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17255)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12444)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19178)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9353)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 759)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1124)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1289)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22611)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14134)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19288)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7989)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8925)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8588)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11188)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30823)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20896)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25629)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 23017)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21841)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19914)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18152)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19348)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 17013)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16187)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24630)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 32091)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34987)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,