dutule.com (ngày 25 tháng 3-2014): Cách đây trên nửa thế kỷ, Vương Tân đã là một nhà thơ nổi tiếng của miền Nam, với những bài thơ đầy chất-vương-tân, phổ biến trên tạp chí Sáng Tạo, giữa thập niên 1950. Cùng lúc, đối với những người làm báo thời kỳ đó, ông cũng là một ký giả tên tuổi thuộc hàng “cao thủ”, với bút hiệu như Hồ Nam hoặc, Lê Tây Sơn…
Với 2 bài thơ chúng tôi nhận được từ ông, dưới đây, tuy không rõ ông đã cho phổ biến chưa (?), nhưng chúng tôi vẫn xin trân trọng gửi bạn đọc, thân hữu, như một niềm vui không nhỏ, được giới thiệu thơ của Thi sĩ Vương Tân, sáng tác sau tháng 4-1975.
Trân trọng
Thơ VƯƠNG TÂN,
Tình Lỡ.
Cuộc đời này đã lỡ
Nắng buổi trưa oi nồng
Đi đến đâu cuộc sống
Biết gì đâu bến bờ
Thì quên đi tất cả
Coi đời như giấc mơ
Tỉnh dậy ta uống nữa
Để chẳng nhớ chẳng quên
Em ơi phương trời lạ
Có bao giờ giật mình
Mấy chục năm nhanh quá
Đứa nào cũng thành danh
Con đàn với cháu đống
Gặp nhau nhìn ngẩn ngơ
Hát bài ca ngày cũ
Ta yêu nhau bao giờ
Ôi một thời vụng dại
Ôi một thời đi hoang
Ôi một thời tiếc nuối
Giờ nhìn nhau ngỡ ngàng
Ngần ngại cho thân phận
Sao đời lắm trái ngang
Kiếp nào gặp nhau nữa
Chắc sẽ không lỡ làng
Ta yêu nhau mấy kiếp
Không một thời dở dang
[2000]
Uống Rượu Với Thần Chết.
Ta lại tìm ta nơi đáy cốc
Rượu cạn đêm vơi, trăng lại khuất
Ta lại tìm ta nơi ký ức
Cuộc đời lịch sử trăng lạnh buốt
Đời ta mấy lần đụng cái chết
Và đã mấy lần say không đẹp
Ta còn lại gì bình rượu chót
Đời cứ trôi và ta cứ đi
Rượu còn uống nữa say ngại gì
Gõ chén mà hát sống như chết
Nhớ nụ cười ai mối tình si
Nhớ nụ cười ai lại bước đi
Ngất ngưởng lạc đà thân lữ khách
Ngất ngưởng rượu say áo vắt vai
Ngất ngưởng văng tục cho hả rượu
Ngất ngưởng về nhà ôm mặt khóc
Thân trai tủi quá buồn muốn chết
Và lại nằm mơ chửi vung vít
Và lại làm thơ ngâm vang trời
Và lại sầu đời tìm thần chết
Chỉ mặt văng tục cười ha hả
Ta với nhà ngươi cạn chén đi
Ai được ai mất có hề gì
Nghìn năm nốc rượu vào say hết
Thần chết và ta đâu khác chi
Uống đi bình chót lăn ra ngủ
Mộng nào cũng đẹp hơn người đó
Rượu nữa đất trời sẽ ngả nghiêng
Cụng ly sẽ biết đời không vậy
Rượu vào ăn nói lung tung hết
Bản chất ta người đâu khác nhau
Rượu say cười khóc so hơn thiệt
Ta với nhà ngươi lũ chó chết
Lảm nhảm những điều thua văng tục
Uống cạn đi rồi ôm nhau khóc
Uống cạn đi rồi mai lại say
Uống cạn đi rồi bình sẽ hết
Uống hết đi rồi bất cần ai.
Vương tân
[2011]