. Một Đêm Tào Lao Với Phạm Phú Hải
Bất chợt bao la òa khóc
Bảo rằng vũ trụ mồ côi
Trước sau lù đù cô độc
Biển dâu lù khù chảy trôi
Thi sĩ thì là mà vậy
Thơ lơ mơ tờ lờ mờ
Xương cốt hốt nhiên động đậy
Bù khú hồn ma xác xơ
Tào lao con mắt đỏ lơ
Xanh lè ớ ơ thiên tặc
Xớ rớ tự đó đến giờ
Điên với khùng là cái chắc!
Bất chợt ta muốn trổ …cờ
Mần một bài thơ bờ lờ
Hú một trận như vượn hú
Cho đã đời rồi ngay đơ…
04.1974
. Chép Hộ Người Đàn Bà Điên
Chiều sưng húp mồ ma
Ai cắt đầu ta vậy?!
Ai moi ruột gan ta
Để bây giờ lửa cháy
A ha! Những cột khói
Trơ những mắt tre già
Câu ca dao chết đói
Những cánh rừng vàng da
Đạn bom, ta nào biết
Chỉ nghe một tiếng ầm
Chiều thì câm và điếc
Nên ta càng điếc thâm
Làm ơn đừng hỏi nữa
Để ta khóc ta cười
Để ta cầm cục lửa
Tìm con ta giữa đời
(Người đàn bà rũ rượi
Ngồi im trên nấm mồ
Mồ thì không biết nói
Chiều thì xa nhấp nhô…)
10.1985
. Chép Trong Quán Cóc
Uống rượu với người cùi
Để nhớ Hàn Mặc Tử
Trăng chiều rớt đâu rồi
Không về thăm khách lữ
Khách lữ cụng ly ta
Đừng hờn cơn bệnh ác
Ta cụng ly thiệt thà
Để nhìn ra cõi khác
Để thấu hiểu vì sao
Nhà thơ đau xé máu
Để thấu hiểu vì sao
Nhà thơ gào điên đảo
Trăng chiều rớt đâu rồi
Khách lữ về đâu nơi?!...
10.1985
. Một Ngày Phường Phố
Một ngày phường phố loanh quanh
Bắt tay cống rãnh, chào anh bụi đời
Xích lô ba gát hụt hơi
Răng dzàng bạc dzụn chịu chơi hết mình
Tiếng rao đắng họng nhân tình
Bâng quơ Thiện Ác giật mình như không…
6.1985
. Bè Cao
Tình cờ gặp anh chàng cụt một chân hát rong
Cười như trẻ thơ khóc như quỉ đói
Lạnh xương vai và nhói xương sườn
Anh quẳng cho tôi câu hát có đờm
Tôi tặng anh điếu thuốc viêm xoang đớ lưỡi
Kiếp người buồn đến vậy sao?!
Tiếng guitar réo một bè cao
Một bạt tai đỏ bừng lý sự
Kiếp người nhếch nhác vậy sao?!
Mưa chiều gầm gừ thú dữ
Bè cao rớt nhịp vỉa hè
Tôi bỗng thấy mình cụt mất hai chân…
09.1990
(trích thi tập Âm Vang Và Sắc Màu - 1991
. Tượng
Mẹ băng huyết giữa đồng
Đứa em chưa kịp tượng
Trôi tuốt ngoài thinh không
Chập chờn con bướm lượn…
4/1970
(Âm Vang và Sắc Màu)
Chưa kịp tượng nhưng mẹ vẫn thấy
Em vẫn trôi trong những giấc mơ
Bướm vẫn gáy những chiều không đáy
Lượn chập chờn trong nắng vàng tơ
Ba mươi năm về thăm nắng cũ
Đất cằn khô phơi một sắc hoa
Hoa nắng rụng bên thềm chó ngủ
Say giấc mơ gà vịt quê nhà
Và có lẽ lòng ta quá vắng
Nên con đường tượng số mọc gai
Gai ốc nổi lạnh lùng dấu lặng
Một dấu chìm nghe buốt hai vai
Cỏ chín suối cây mười sông hát
Lời nhương sao trao lại dư vang
Bướm vẫn gáy những chiều âm nhạc
Tượng số còn đi lại lang thang
Và có lẽ lòng ta là nắng
Nên thất thanh phơi hết sắc trời
Chết một nửa trời kia mướp đắng
Xanh buốt hồn thơ dại đang trôi…
8/2000