NHIỀU TÁC GIẢ - Thơ

07 Tháng Tám 20179:26 SA(Xem: 3908)
NHIỀU TÁC GIẢ - Thơ


* NGUYỄN MINH PHÚC.

tiễn M. ở ga Sóng Thần

ừ rồi cũng phải chia tay

ga khuya với ánh đèn cay mắt mờ

tiếng còi tàu lạnh chơ vơ

tiễn nhau dưới bóng đêm chờ dần buông

rời tay giữa tiếng mưa buồn

buốt không ánh mắt dại cuồng nhìn theo

đêm rơi sâu tiếng còi nhòe

nửa cào niềm nhớ nửa se nỗi sầu

thì đời là những bể dâu

với chia tay với nghìn sau đoạn lìa

cớ gì một cuộc ly chia

đủ làm vỡ tiếng còi khuya nát hồn

thôi thì nước chảy về sông

người đi cùng nỗi nhớ mong đã từng

mốt mai ...ừ biết đâu chừng

ga khuya tôi lại ngập ngừng tiễn tôi...




*PHƯỢNG TRƯƠNG ĐÌNH

TRÊN TÁN CÂY CUỘC ĐỜI 

(Viết Tặng Đăng Huân)

bông hoa dại từng cánh trắng 
rụng dần trong lằn roi của gió
dưới buổi chiều nhạt nắng
tôi gã bộ hành cô đơn 
đánh rơi những niềm hi vọng
trên con đường bụi. Nhòa . Vắng lặng.

dòng sông mùa thu trôi. Lặng lẽ. u hoài
hai bên bờ cỏ dần đổi sắc
gã chăn bò thả rông lòng mình 
cùng những đám mây dạt về nơi vô định
tôi con dế không nhà 
dạo khúc nhạc bơ vơ
trên mảnh đất tâm hồn khô nẻ.

trên tán cây cuộc đời 
lá lần lượt kết thúc cuộc hành trình dâng hiến
tôi như cánh phù du thức dậy trong đêm
lao vào ánh đèn lòa. Khát vọng. Hóa vì sao!


TIẾNG GỌI

Tôi gọi
Mở cửa ra hỡi vì sao
Vì sao nói: Người về đi, chúng tôi đã không còn nhiệt huyết tỏa sáng
Đêm nay là đêm của quỷ ma
Tôi gọi
Mở cửa ra hỡi rừng già 
Rừng đáp: Chúng tôi đã gần tuyệt chủng
Chỉ còn những con chuột nhỏ buồn phiền ngồi nhai tháng năm
Tôi gọi
Mở cửa ra hỡi phố phường
Phố lên tiếng, sau cái ngáp dài: 
Người hãy về và ngủ đi
Nơi này chỉ còn những mành sọ phẳng phiu
Và bóng tối bao trùm tiếng mưa rả rích
Tôi gọi
Mở cửa ra hỡi đôi mắt
Đôi mắt mệt mỏi hé ra, rồi nhắm ngay lại:
Chúng tôi đã mất đi thiên chức cửa sổ tâm hồn
Chỉ còn là khung cửa mục phụ thuộc vào bàn tay người đời đóng , mở
Đứng giữa ngã ba đường
Tôi nhìn mọi hướng 
Gió mùa đông như gã ngựa bất kham 
Xoãi vó trên những mái nhà lặng lẽ
Cười khằng khặc bảo tôi :
-Hãy sống hồn nhiên như chiếc đèn trên ngõ nhỏ
Một ngày qua đời trong sự lãng quên!


TRONG LỚP VỎ MÙA ĐÔNG

Trong lớp vỏ sần sùi của mùa đông
Những bông hoa rạng rỡ xuyên sương mờ
Con chó nhỏ chậm rãi dắt ông già mù
Mỗi khi thấy một cây nấm
Con chó sủa lên
Và ông lão hái cho vào giỏ
Ông lão hát “
Kìa trời êm êm như giấc mơ
Có thằng nhóc nằm ngủ say dưới gốc thông
Con sóc tinh nghịch ném quả sồi 
Làm tắt ánh đèn đêm noel 
Một bà tiên xuất hiện
Hái những vì sao sáng cài lên trái tim thằng nhóc”
Nghe tiếng hát 
Con hổ đang giơ vuốt chực vồ
Bỗng ngoan ngoãn nằm xuống
Đôi mắt lim dim 
Ngắm con nai đang hồn nhiên gặm tuyết.


KÌA TÔI BAY

Tôi bay
Bằng đôi cánh chuồn chuồn
Khát khao bão giông hiền như tay mẹ
Tôi bay bằng đôi cánh phố phường
Đói một chiều bình yên như lũng cỏ tuổi thơ
Nhiều khi tôi mơ mình là rắn
Có thể lột bỏ nỗi buồn như cởi bỏ lớp da già
Nhiều khi tôi mơ mình là ngọn đồi 
Ngập tràn gió và hoa đồng nội
Có những mùa đông
Tôi làm con chuột nhỏ
Nằm trong hang chờ đợi xuân hồng
Nắng đi xa về kể cho tôi nghe
Bên kia đại dương xa tít
Những con gấu suốt một đời quanh quẩn giữa giá băng
Hạnh phúc với chúng chỉ là ăn và ngủ nướng.


HỖN KHÚC 5

Tôi về ngày hoang tuổi nhớ

1.
Những câu thơ cũng chẳng hiểu nổi mình
Khi gã nhà thơ cố biến mình thành tên điêu khắc tượng

2.
Con chó nằm nhằn chiếc đuôi xám
Bỏ quên bóng chiều giãy chết .sau lưng
Thằng bé hồn nhiên cưỡi giấc mơ xanh
Bỏ quên bờ hiên mầm tương lai úng sắc.

3.
Chẳng biết làm gì
Tôi ngồi thêu hoa lên tiếng khóc
Chán chường rũ mầm trong vườn nước mắt
Tôi tìm hái quả 
An nhiên.

4.
Thi sĩ vác bao ngôn từ chạy đua 
Nửa đời chưa qua hết bàn tay mình.

5.
Chiều xõa tóc xuống chân đồi 
Cỏ hồn nhiên đuổi theo tiếng cười đùa của gió
Cô gái gửi tiếng hát cho những đám mây
Bầy chim trên cành ngừng hót
Tôi thấy tôi vừa mới ra đời





*NHẬT QUANG

Chân Tình

Bên góc phố, ta nghe hồn trẻ lại
Chút hương tình pha vị đắng cà-phê
Gió ru khẽ nồng nàn phút si mê
Có môi thắm, long lanh màu mắt liễu

Lá vẫn hát ru say đàn muôn điệu
Sài Gòn đêm vai chạm chút thương yêu
Bao ước mơ...và trăn trở muôn điều
Những chân tình, lòng ta còn chưa ngỏ

Góc quán đêm ánh đèn giăng mờ tỏ
Nghe nỗi niềm...che khuất mộng trăm năm
Ôm suy tư về thao thức âm thầm
Cho vấn vương nửa vần thơ sướt mướt

Ta yêu em vẫn chỉ là mơ ước...
Gối canh sầu nghiêng vàng lá thu rơi
Em vẫn thế, hồn nhiên mắt xa vời...
Ta đắm đuối rơi vào đêm sâu thẳm.
                               
                                  (Sài Gòn)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 35393)
Mưa chừng được một tiếng đồng hồ thì nước không còn lối thoát nào khác, bắt đầu dâng lên chậm rãi. Đó quả là chuyện lạ đối với người thành phố, nơi khái niệm mưa bão được hiểu để chỉ thời tiết ở một nơi nào đó xa xa, và
12 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 34357)
Mơ mộng là phù phiếm, có đó mất đó. Còn tệ hơn một làn khói thấy. Nhưng mơ mộng cũng là phúc trời cho. Là thần khí, duyên cơ nơi mỗi con người. Có khi sướng rơn người vì mơ ra cái chưa hề tới, không, khó thể xảy ra trong đời thực.
12 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 41883)
trên góc sân thượng, chiều cuối năm, tôi thấy những chiếc bình, chậu kiểng, chai lọ cũ... những thứ đã từng được nâng niu giờ ngủ yên, nằm im quạnh quẽ. hình như tôi đã quên chúng, quên bởi chúng cũ,
11 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 31133)
Kì cục. Vài buổi chiều lại thấy anh chàng đó tới tìm Mây, lại bán thơ. Những bài thơ Mây giấu kín. Tôi chỉ có thể thấy, mảnh giấy cuộn trong một chiếc dây nilon đỏ, có vẻ cổ kính mà cũng cổ quái. Chỉ thấy Mây rời quầy, lẳng lặng nhận
06 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 30310)
Tôi sung sướng được viết lời tựa cho ấn bản Miền Thơ ấu tại hải ngoại. Đối với tôi đây là một niềm vui bất ngờ. Khi đặt bút viết những dòng đầu tiên của cuốn sách mà hôm nay bạn đang cầm trong tay, tôi không dám tin rằng sẽ có ngày...
05 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 56252)
catinat café hơm nay sáng rực màu hoa cúc. chưa đến thu mà đã thấy cúc rồi! cúc mù lòa, thăng hoa và chói lòa hạnh phúc; cúc giản dị, bền bỉ ngay cả khi héo rũ, lá không lìa cành, hoa cũng chẳng lìa thân
05 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 60942)
Vậy mà hôm qua, có người nhắc. Có người báo, (không phải cho em), tin Anh sẽ trở về. Tin đó đến, làm rất nhiều người vui, một vài người sợ. Chỉ biết rằng tin đó, đủ làm em nhức đau, góc trái!
03 Tháng Giêng 201012:00 SA(Xem: 41694)
Nguyễn Trọng Tạo nhắc nhở chúng ta về sự tiếp nối của những vòng quay này trong bài thơ mà tựa đề của nó cũng là tựa đề của tập thơ: Ký ức mắt đen . Những đôi mắt đen 18 tuổi hay 18 vạn tuổi?
31 Tháng Mười Hai 200912:00 SA(Xem: 48703)
Em 5 tuổi, tóc lơ thơ, hoe vàng cháy nắng, một sợi thun cột đuôi gà, không nơ nét, không cài cặp gì hết, vác cây keyboard cao gần bằng em, chạy rầm rập từ lầu tư xuống đường, khi nào cũng nhảy cóc hai ba bậc thang, làm như chân chạm đất sẽ khiến em trở thành người...trần gian!
31 Tháng Mười Hai 200912:00 SA(Xem: 47785)
Cuối cùng, tôi cũng hiểu được rằng, anh đã “lựa” rất nhiều, nhưng anh chỉ “chọn” một: Âm nhạc- Cây đàn, mà anh đã theo nó suốt cuộc đời anh. Thế đó ai dám nói "Đàn ông không thủy chung?!
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8910)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17231)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12419)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19156)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9331)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 737)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1111)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1274)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22590)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14122)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19268)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7975)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8913)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8572)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11165)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30808)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20877)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25612)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22983)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21823)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19888)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18126)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19331)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16989)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16171)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24614)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 32065)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34979)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,