* NAM NGUYÊN
Một Ký Ức Buồn
bằng thứ ngôn từ của lửa
tôi đốt bài thơ cũ
ba năm trước, thứ ánh sáng đỏ
ngủ quên sau gian thờ huyền bí
nép dưới gầm bàn đứa trẻ nhóm lên
mỏng manh hai con nhện đói
đan vòm đời những chiếc chân cong
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Tàn chiều
Tặng M.Q
Gán tuổi đôi mươi
Em đổi nửa nụ cười
Theo gã trẻ trai ngực trần dạn dĩ…
.
12 bến đợi
Bíu ríu quá nửa đời
Duyên tình vẫn tít tắp mù khơi...
.
Ơi hời...
Chênh chao câu lý gọi
Ơi hỡi...
Lếnh loáng điệu hò rơi
Hiu hắt em cười
Trắng trời
mưa lấp lối.
* LÊ KIM THƯỢNG
Lập Xuân 1 - 2
1.
“Ví dầu... ngày tháng thoi đưa
Bao năm chờ đợi... anh chưa thấy về...”
Giữ tình yêu một miền quê
Người đi xa xứ... mơ về cố hương
Lâu rồi, nhớ nhớ, thương thương
Câu hò, Điệu lý vấn vương, ngọt ngào
Vẫn còn đây, nhịp võng chao
Vẫn còn đây, giọng Ca dao... ơi à...
Núi ngàn năm đã cỗi già
Mà xanh, xanh ngắt quê nhà chiều nay
Tình thơ thả chạm bóng mây
Cho tôi thả nhớ vào ngày Xuân sang
Cho tôi một chút nắng vàng
Trải lên mây trắng... mơn man cánh diều
Tre gầy rủ bóng xiêu xiêu
Bến xưa yên ngủ giữa chiều mông mênh
Con đò sóng vỗ chông chênh
Cánh hoa theo nước, bồng bềnh tha phương
Mái tranh, khói bếp vương vương
Thời gian nhẹ bước bình thường... ngày đi...
2.
Xa quê... nhớ buổi phân kỳ
Người buồn, cởi áo biệt ly quan hà
Vẫy tay, từ tạ thiết tha
Người đi vào Cõi phong ba, dặm ngàn
Đêm buồn nghe tiếng thở than
Rơi rơi theo ngọn nhang tàn khói sương
Nhang tàn, đọng chút trâm hương
Đèn khuya bấc lụn... đêm trường Heo May
Cửa Sài gõ nhịp gió lay
Bên song, ngồi ngắm mưa bay đầy trời
Giọt buồn đọng lại tròn rơi
Tiếng mưa tí tách, đầy vơi... tự tình
Một mình đối ẩm một mình
Một mình, một bóng, một bình rượu say
Chén buồn, chén đắng, chén cay
Nỗi thương, nỗi nhớ vơi đầy, nghiêng chao
Người buồn héo hắt, hư hao
Ta còn một chút chiêm bao bên đời
Dẫu xuôi góc biển chân trời
Tấm thân lưu lạc... giữ lời chân quê
Tình xa đau đáu hẹn thề
Giữa trời có kẻ sầu tê... nhớ nhà...
* NHẬT QUANG
Mùa Xuân Trong Em
Em giấu mùa Xuân trong vạt tóc
Nắng mai đùa gió nhẹ thoảng hương bay
Rung rinh những chồi non lộc biếc
Mơn mởn xanh trong ước mộng...nồng say
Em giấu mùa Xuân trong ánh mắt
Rèm mi cong, ngây ngất gã si tinh
Long lanh như những giọt sương trên lá
Ươm đất trời rạng rỡ ánh bình minh
Em giấu mùa Xuân trên môi thắm
Nụ hoa xinh e ấp nét ngoan hiền
Hương ngan ngát bướm, ong vờn lối mộng
Đằm thắm Xuân chúm chím nụ cười duyên
Em giấu mùa xuân trong tà áo
Dáng liễu mềm tha thướt phố mộng mơ
Góc tim nhỏ anh bồi hồi…xao xuyến
Dệt Xuân hồng tô điểm khúc tình thơ.