dutule.com (ngày 15 tháng 12 – 2015): Sau hai thi phẩm đã ấn hành:“Mưa nắng sân trường” và “Câu kinh tôi đọc giữa đời tha hương” tự nhiều năm trước đây, mãi hôm nay, những người yêu thơ Trần Thu Miên, mới có trên tay thi phẩm thứ ba, song ngữ: “Hành trình linh hồn biệt xứ / Journey of a Soul in Exile”.
Phải chăng, vì trải qua nhiều thập niên trong vai trò nhà giáo, nên người đọc khó tìm được trong cõi-giới thi ca tính “phá phách”, “nổi loạn” từ ngôn ngữ tới hình ảnh mà, thơ của Trần Thu Miên, thủy chung vẫn là những dịu dàng, nương nhẹ, ân cần với mọi cảm nghiệm, như:
“Có mùa giáng sinh nơi xứ lạ
Em đến cho ta một món quà
Nụ cười ngày ấy đông thành đá
Bỗng nở huy hoàng những đóa hoa”.
(Trích “Giáng sinh và ký ức”, tr. 34)
Tôi có cảm tưởng họ Trần không thể chọn cho hành trình thi ca của ông, con đường nào khác hơn con đường chân thiết, gần với trái tim nhất, dù cho đó là những vết thương quá khứ:
“Chỉ có mình tôi giữa chiều nay
Ngoài trời mưa tuyết mịt mù bay;
Bỗng nhiên tôi nhớ về quê cũ
Mưa nắng hai mùa – giọt lệ cay”
(Trích “Chỉ có mình tôi”, trang 12)
Tôi cũng cảm tưởng Trần Thu Miên e ngại mọi xô đẩy mạnh mẽ, phũ phàng, có thể làm đau, có thể gây thương tích cho những con chữ của ông. Vì thế, ông luôn nhận lấy cho mình, cô đơn hay thất vọng, không một than oán:
“Còi tàu nức nở giục người đi
Hay là tiếng khóc lúc chia ly
Nhìn quanh tôi thấy tôi là khách
Độc hành như cánh chim thiên di”
(Trích “Buồn sân ga”, tr. 46)
Ngược lại, người đọc luôn thấy được trong cõi giới thi ca họ Trần, một niềm tin, một hy vọng gửi vào tương lai:
“Tôi không thể nói lời từ giã
Nếu chẳng tin vào một ngày mai”
(Trích “Điều không muốn nói”, tr. 62)
Tự thân hai câu thơ trên của Trần Thu Miên, đã cho thấy bản chất nhân-ái của ông, với người và ,với đời.
Tính thủy chung, nhân-ái của họ Trần cũng thể hiện rõ qua lời “Tác giả tâm sự”, in ở phần đầu sách:
“Tôi là người Việt Nam từ trong ra ngoài. Dù đời sống biệt xứ 40 năm, ngôn ngữ chính của tôi vẫn là tiếng Việt Nam. Tôi chỉ có thể diễn tả chân thật và thầm kín của mình bằng tiếng Việt Nam. Tôi chọn 10 bài thơ phản ánh hành trình tâm linh của mình trên đường biệt xứ rồi viết lại hay dịch thoáng sang Anh Văn để chia sẻ với vợ tôi, các con tôi và bạn bè không thông thạo tiếng Việt”.
Với tôi, tâm sự đó, của Trần Thu Miên, còn cho thấy niềm tin của ông gửi cho nhiều thế hệ môn sinh của ông, nơi xứ người nữa.
.
Được biết nhà thơ / nhà văn Trần Thu Miên tên thật Trần Thành. Ông“...Khởi đầu hành trình biệt xứ từ tháng 4-1975, và mưu sinh bằng nghề dạy học tại Hoa Kỳ. Ông hiện là giáo sư trường Nhân Xã Vụ (Social Work), Đại học Boston College, nguyên giáo sư giám đốc (khoa trưởng) trường Nhân Xã Vụ, California State, Unviversity, Los Angeles, và cũng đã giảng dạy tại một vài đại học khác ở Hoa Kỳ...”
.
Thi phẩm “Hành trình linh hồn biệt xứ / Journey of a Soul in Exile” của Trần Thu Miên, ngoài 10 bài thơ chọn lọc, còn được minh họa bởi họa sĩ Phan Ngọc Minh - - Những họa phẩm đen trắng đầy sáng tạo và ý nghĩa này, phần nào cũng nói lên giá trị thâm trầm của tác phẩm.
Cần liên lạc với tác giả, xin qua địa chỉ EM: tranthumien@yahoo.com