Chân dung
Bước chậm qua đời
Đáy khuya
Dốc đá
Cõi tôi tình sầu
Hiểu vì đâu chim gọi nhau
Vết thương soi thấy mai sau tôi còn
Khúc hạnh tuyền của núi sông
Trường khúc Mẹ và Biển Đông
Mắt thù
Có người để nhớ tương tư
Phúc âm nàng
Khúc thụy du
Thơ tình…
Đưa nhau dựng một giáng sinh
Chỗ một đời vẫn để dành từ Em
Về trên những dặm gai đâm
Về từ vô vọng
Tôi làm Sa di
Ngàn năm ai nhớ ngón tay
Môi người như một giỏ hoa
Cuội buồn
Em về thăm thẳm núi non
Đêm đêm
Ngửa mặt
Sài Gòn nhớ trăng
Thiên đàng địa ngục đâu xa
Quần tụ
Ngựa đã tan đàn
Biệt chia
Một lần ngang qua Pleime
Tiếng kêu nào ở bên kia đất trời
Chẳng chinh chiến mà lẻ đôi
Đền ta ngực Mẹ
Một đời riêng riêng
Là một nhé, Tôi, Mẹ, Em…
Luân hồi chấm dứt bước ra
Nhiệm mầu
Thấy ra sông núi nhìn nhau
Chỉ như mặt khác gương soi bóng người
Rồi cũng mục lá xương phơi
Hỏi ai
Vốn liếng một đời
Còn chăng
Việc gì em phải khóc than?
Hồi chuông
Tiếng mõ
Hương trầm thoảng bay…
Vĩnh Hữu
Ghi chú: Lời thơ cóp nhặt lắp ghép từ Tên những tác phẩm thi văn của Du Tử Lê. (Ông qua đời lúc 20h ngày 7/10 ở thành phố Garden Grove, California- USA, thọ 77 tuổi)
Gửi ý kiến của bạn