em đã là sớm mai
ta thiết gì chim, hót
đời héo dần trái vui
người vẫn cho quả, ngọt
em đã là nắng, mưa
ta thiết gì vũ trụ
tuổi thơ rẫy, ruồng ta
người bù cho xứ sở
em đã là âm giai
ta thiết gì tiếng hát
sóng xô, dồn xuống vai
thùy dương người rắc hạt
em đã là mùi hương
ta thiết gì trí nhớ
quá khứ: những dòng sông
người lọc, phân quặng mỏ
em đã là không gian
ta thiết gì dưỡng khí
chân rỗ giầm trái oan
người đền ta ngực mẹ
em đã là trái tim
ta đâu cần thở nữa.
9-94
Gửi ý kiến của bạn