tôi vẫn nghĩ, cuối cùng, người đàn ông kia
sẽ chẳng giữ cho mình điều gì.
ngay những bức tranh vẽ thời tuổi trẻ.
thời mầu sắc như mặt trời
nuốt chửng những vầng trăng, thiếu nữ.
bởi những điều tử tế,
từ lâu, ông đã đem cho hết thẩy, mọi người,
(không chỉ riêng vợ, con, bằng hữu.)
nhưng ít gì cũng phải vài ba chục năm nữa kìa!
trái tim ông trong trẻo quá mà!
những lượng máu luân lưu cũng thơm, lành biết bao!
vậy mà, Văn Sơn Trường báo tin ông đã đổ,
xuống.
Đinh Cường, Nguyễn Thế Toàn xác nhận ông đã đổ,
xuống.
sự đổ xuống thình lình
như tiếng hú cũng thình lình đổ xuống của một Tạ Tốn.
(tôi không tin. không tin. không tin. không tin. không tin…)
tôi vẫn nghĩ, cuối cùng, người đàn ông kia sẽ
chẳng giữ lấy cho mình điều gì.
ngay những bức tranh vẽ thời luân lạc.
thời mầu sắc như mặt trăng,
nuốt chửng những mặt trời, thảo mộc, phố xá.
bởi những điều đôn hậu,
từ lâu, ông đã đem cho hết thẩy, mọi người,
(không chỉ riêng vợ, con, bằng hữu.)
nhưng ít gì cũng phải vài ba chục năm nữa kìa!
tâm hồn ông như đất, vốn lành quá mà!
nụ cười ông như lá mới xanh, mượt làm sao!
vậy mà, Văn Sơn Trường báo tin ông đã
đổ,
xuống.
Đinh Cường, Nguyễn Thế Toàn xác nhận ông đã đổ, xuống.
sự đổ, xuống thình lình!
như điều tử tế, cũng đã thình lình đổ xuống.
hay sự ngúm, tắt thình lình:
tiếng cười Lão Ngoan Đồng!
(tôi không tin. không tin. không tin. không tin. không tin…)
tôi vẫn nghĩ, cuối cùng, người đàn ông kia
sẽ chẳng giữ cho mình điều gì.
dù chỉ một chấm đen*
thời chấm đen nuốt chửng trong bụng nó
cả một vũ trụ
(hoặc ngược lại.)
bởi ngay những điều không thể cho,
từ lâu, ông cũng đã đem cho hết thẩy, mọi người,
(không chỉ riêng vợ, con, bằng hữu.)
nhưng chí ít cũng phải vài ba chục năm nữa kìa!
ngôn ngữ hàng ngày của ông mới đẹp làm sao!
ký ức ông khoẻ mạnh, vạm vỡ biết chừng nào!
vậy mà Văn Sơn Trường báo tin ông đã
đổ,
xuống.
Đinh Cường, Nguyễn Thế Toàn xác nhận ông đã
đổ, xuống.
sự đổ xuống của một nửa thành phố!
(tôi vẫn nghĩ nơi chốn tự thân vốn vô nghĩa.
nếu không có những con người tốt lành tháp phần
linh hồn cho nó.)
và, ông, (theo tôi,) đã gánh vác nửa linh hồn Hoa Thịnh Đốn.
tôi không tin. không tin. không tin. không tin. không tin…
ngay khi cả Hoa Thịnh Đốn xác nhận:
người đàn ông kia đã
đổ, xuống. đổ, xuống. đổ, xuống.
xin lỗi Hoa Thịnh Đốn.
xin lỗi điều tử tế.
xin lỗi nửa phần linh hồn
về phủ nhận,
không giá trị,
chẳng nghĩa gì,
của kẻ
chẳng ra gì,
như tôi,
lúc này,
chỉ ao ước được ăn, ở cùng:
Hoa Thịnh Đốn.
(July 9 2000)
(*) Trong bài thơ nhan đề “và, ngọc dũng”:
bất động ngày. trong bất động đêm / tự ta dẹp bỏ chỗ ngồi quen / tự ta phát lạc ta ly, biệt / chỉ giữ cho mình một chấm đen.” (Trích “chấm dứt luân hồi: em bước ra.” DTL, Nhân chứng xb.,