tôi biết, rồi đây, em sẽ bỏ tôi, đi
như những người đàn bà, trước em,
đã bỏ tôi, bước về đời khác.
như sự đổi thay đương nhiên,
(lẽ vô thường,)
khí hậu.
tôi biết, rồi đây, tôi sẽ mất em
dù cho em có chọn ở lại với tôi
như sự ở lại của những con chim giữa bầu trời, bát ngát
như sự ở lại của những con cá giữa bao la, biển cả
(lẽ buông, xả)
đương nhiên,
trời đất.
cách gì, yêu dấu,
ngay tôi, rồi cũng ra đi
khi bộ quần áo (thịt, da) tôi đang mặc đây,
quá cũ
như sự đổi thay đương nhiên
(lẽ vô thường)
bốn mùa, thời tiết.
để thôi phải ngắm, nhìn thêm
vết thẹo chấp thủ, mê lầm, quá khứ
tôi chỉ muốn giữ em
như bầu trời giữ những đám mây
bằng vào bản chất vô tận của chính nó
như biển cả giữ những con cá
bằng mênh mông vốn có của mình
(lẽ buông, xả)
bài học đầu tiên,
cuối cùng,
chúng ta cần phải học.
cách gì, yêu dấu
ngay tôi, rồi cũng ra đi
khi bộ quần áo (thịt, da tôi đây) một ngày nào
không xa,
sẽ cũ.
nên chúng ta hãy có nhau
lúc này.
vì hôm qua,
đã qua.
ngày mai,
chưa tới.
mà chúng ta
trước, sau
(lẽ vô thường)
thẩy đều chẳng thật.
tôi biết, yêu dấu cách gì, từ đây
tôi cũng có em,
mãi mãi.
có em,
hằng cửu.
có em,
từng giây.
ngay lúc này!
như mây,
như cá,
như bầu trời,
như biển cả,
như tôi và, em
ngay lúc này,
tất cả, chúng ta:
- vốn...một.