1.
mưa ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
mưa hỏi tôi: - liệu có nhớ ai không?
tôi vội đáp: - nhớ tháng, ngày quê, cũ.
khi mẹ tôi góa bụa sớm vô cùng!
2.
nắng ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
nắng hỏi tôi liệu có nhớ ra ai?
tôi hỏi lá. lá cười tôi ngu, ngốc!
cuộc tình nào không khứng, nhận chia phôi?
3.
đêm ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đêm hỏi tôi: trăng sáng ở trong lòng?
tôi im lặng nghe nỗi buồn vô hạn!
giữa hư không: huyền thoại đã chôn xong.
4.
biển ngồi dậy. vươn vai và bước tới.
biển hỏi tôi: - nước rút tự bao giờ?
tôi sửa giọng, bảo thủy thần đã đến.
những đường cong viền lửa nấu, nung thơ.
5.
núi nghiêm mặt. vươn vai và, bước tới.
núi hỏi tôi: - hồn, vía ở nơi nào?
tôi những muốn hỏi người đi suốt kiếp?
nhưng, con đường lại chỉ những vì sao!
6.
đời ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đời hỏi tôi được bao phút an, vui?
tôi ngoảnh lại. thấy người còn đứng đó!
ngọn nến / tôi / cháy hết vẫn ngậm ngùi.
7.
đất ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đất hỏi tôi: - nguồn gốc những ân tình?
tôi hỏi mắt. mắt nhìn tay bươi cỏ,
tìm chỗ nằm chung một cõi: tôi / em.
(Calf. Nov. 2012.)
__________
* Khoa Nguyễn soạn thành ca khúc.
mưa ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
mưa hỏi tôi: - liệu có nhớ ai không?
tôi vội đáp: - nhớ tháng, ngày quê, cũ.
khi mẹ tôi góa bụa sớm vô cùng!
2.
nắng ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
nắng hỏi tôi liệu có nhớ ra ai?
tôi hỏi lá. lá cười tôi ngu, ngốc!
cuộc tình nào không khứng, nhận chia phôi?
3.
đêm ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đêm hỏi tôi: trăng sáng ở trong lòng?
tôi im lặng nghe nỗi buồn vô hạn!
giữa hư không: huyền thoại đã chôn xong.
4.
biển ngồi dậy. vươn vai và bước tới.
biển hỏi tôi: - nước rút tự bao giờ?
tôi sửa giọng, bảo thủy thần đã đến.
những đường cong viền lửa nấu, nung thơ.
5.
núi nghiêm mặt. vươn vai và, bước tới.
núi hỏi tôi: - hồn, vía ở nơi nào?
tôi những muốn hỏi người đi suốt kiếp?
nhưng, con đường lại chỉ những vì sao!
6.
đời ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đời hỏi tôi được bao phút an, vui?
tôi ngoảnh lại. thấy người còn đứng đó!
ngọn nến / tôi / cháy hết vẫn ngậm ngùi.
7.
đất ngồi dậy. vươn vai và, bước tới.
đất hỏi tôi: - nguồn gốc những ân tình?
tôi hỏi mắt. mắt nhìn tay bươi cỏ,
tìm chỗ nằm chung một cõi: tôi / em.
(Calf. Nov. 2012.)
__________
* Khoa Nguyễn soạn thành ca khúc.
Gửi ý kiến của bạn